Có những vấn đề đã xảy ra trong cuộc sống nhưng cũng không dễ gì dùng kiến thức khoa học để lý giải... Tôi muốn viết ra những điều này, những điều đã xảy ra trong cuộc đời tôi... để sau này không quên...
Như
sẽ kể ở sau đây, sau khi quyết định mua một mảnh đất bỏ hoang đầy đá sỏi, không
một bóng cây với giá 35 triệu đồng để làm một cơ sở du lịch, chúng tôi tiến
hành xây dựng cơ sở. Nhìn mảnh đất trơ trọi sỏi đá, không bóng cây, ngọn cỏ
chúng tôi không hình dung được phải làm như thế nào, liệu có thực hiện được
không.
Và
khi không thể tin vào hiện tại và tương lai cho việc đầu tư cơ sở du lịch,
chúng tôi đã đem việc mua mảnh đất về hỏi một nhà ngoại cảm ở quê, xem mảnh đất
đó lành dữ thế nào.
Chị
hiện vẫn đang là một giáo viên Tiểu học nhưng có khả năng giao tiếp được với hồn
ma, thần linh, nhìn được vào cõi ảo và chị là hội viên của Hội khai thác tiềm
năng con người Việt Nam...
Sau
khi nghe chúng tôi trình bày, chi ấy tập trung nhãn quan, nhìn vào không gian
nơi chúng tôi sống và sau ít phút thì chị hỏi:
- Sao mảnh đất
các em mua lại xấu như vậy?
- Vâng chị, đất
xấu nên bản mới nhường lại cho di dân mà!
- Không, chị
nói hình dáng thửa đất cơ, nhìn như cái cánh buồm ấy (buồm cánh dơi, giống như
chữ B), ba phía thì thẳng mà một phía thì cong cong, uốn lượn...
- ....
- Mà phía trước
mảnh đất có công trình tôn giáo nào à?
- Không!
- Ít nhất cũng
phải có một cây thánh giá, hoặc có một tượng quan âm lớn phía trước?
- Không chị,
trên đó đâu có tôn giáo đâu; chỉ có ở phía xa trong bản có nhà thờ tổ của người
Mường Chiến thôi...
- Đúng mà, vị
thần này lớn lắm, hào quang tỏa sáng cả một vùng...
- ...
- Thôi, các em
về đi, để tối chị lên điện xem cho rõ...
- Nhưng sáng
mai chúng em trở lại Sơn La sớm rồi chị ạ!
- Cứ về đi, có
gì chị gọi điện thoại cho, để lại số điện thoại cho chị nhé!
Chín giờ sáng
ngày hôm sau, không biết vì lý do gì mà chúng tôi vẫn chưa lên đường. Có tiếng
chuông điện thoại. Chị gọi báo tin đã biết được mọi chuyện. Tôi vội vàng bảo lại:
Để chúng em xuống nghe trực tiếp, em vẫn chưa lên Sơn La...
- Tốt lắm em ạ.
Vị thần mà hôm qua chị nói là thần thành hoàng, cai quản cả vùng đất này. Ngài nhìn
lên phía Bắc, mảnh đất nhà em nằm bên sườn Ngài. Được hào quang của ngài tỏa xuống
che trở cho. Nếu biết “be bờ canh tác, thì mảnh ruộng sẽ cho những cây lúa trổ
bông vàng, hạt thóc bằng vàng ấy em nhé!”
- Bên cạnh đó
còn một vị thần nhỏ hơn nữa, ở đó để chầu chực, phục vụ Ngài...
Chúng tôi vui,
nhưng thực sự cũng thắc mắc. Sao chị ấy chưa từng lên đến Sơn La chứ nói gì đến
Mường La, Ngọc Chiến mà có thể nhìn thấy rõ mọi việc như vậy? và cái mảnh đất
khô cằn, sỏi đá, ở tít trên sườn núi, trong góc của bản như vậy có thật sẽ cho
ra những bông lúa vàng không?
Trở lại Ngọc Chiến, hỏi các vị cao niên, các cụ bảo: Đúng rồi, đỉnh núi trước nhà cháu được gọi là Tạo Pu luông, nghĩa là Núi thần ngự; bên dưới đó có một cái hang, có con rồng vẫn đang ở trong đó, gọi là Thẳm luông; phía chân núi có một hố sụt, giống miệng con ốc. Ở đây quan niệm những gì chắn trước miệng ốc này sẽ bị nó liếm... vì vậy, không ai dám làm nhà phía trước miệng ốc, phía trước núi thần đâu. Trước đây đã có nhiều hộ dân ở xung quanh chân núi, nhưng đều làm ăn thất bát, gặp nhiều tai họa nên chuyển đi ở chỗ khác hết rồi...
Vậy là một điểm
nữa trong ba điểm tuyệt đối không được mạo phạm đã rõ. Thực hư, hư thực cứ đan
xen trên mảnh đất nhuốm màu cổ tích này...
0 comments:
Post a Comment